Độ tin cậy Tiểu sử 12 hoàng đế

Suetonius đã sử dụng văn thư lưu trữ của đế quốc để nghiên cứu các ghi chép của các tác giả đương thời, những thông tin, và bằng chứng khác để viết nên tác phẩm này, tuy nhiên, các nhà phê bình nói rằng[cần dẫn nguồn] nó được tạo ra dựa trên tin đồn và các trích dẫn của các sử gia, những người đã sống vào thời các vị hoàng đế đầu tiên, chứ không phải dựa vào các nguồn chính vào thời gian đó. Cuốn sách đã mô tả một cách sinh động, đầy đủ với các tin đồn, sự kịch tính và đôi khi gây cười. Đã có nhiều lần tác giả thể hiện ý kiến ​​và kiến thức của mình một cách chủ quan.

Mặc dù ông chưa bao giờ là một Nguyên lão, Suetonius lại đứng về phe của viện nguyên lão trong hầu hết các cuộc xung đột với các nguyên thủ, cũng như quan điểm của các hoàng đế về các nguyên lão. Điều này dẫn đến những thành kiến​​, có ý thức và vô thức.

Mặc dù vậy, tác phẩm đã cung cấp nguồn thông tin có giá trị về di sản, thói quen cá nhân, hình thức bề ngoài, cuộc sống và sự nghiệp chính trị của các vị hoàng đế La Mã đầu tiên. Nó đề cập đến nhiều chi tiết mà các nguồn khác không có. Ví dụ, Suetonius là nguồn chính về cuộc đời của Caligula, chú của ông Claudius, và di sản của Vespasianus. Suetonius cũng nhắc đến "Chrestus" trong tác phẩm này, có thể ám chỉ "Chúa Kitô". Trong phần nói về Nero, Suetonius đề cập đến một giáo phái được biết đến như là các tín đồ Kitô (xem lịch sử của Chúa Giêsu). Giống như nhiều tác gia cùng thời với ông, Suetonius ghi lại các điềm báo một cách nghiêm túc và cẩn thận bao gồm các ghi chép những điềm báo trước về sự sinh ra của các hoàng đế, sự kế vị và qua đời.